Ngày xưa có một chuyện tình Nguyễn Nhật Ánh



Trích bìa:” Có lẽ tôi giống cậu Huân. Tôi Luôn yêu thương một người con gái dù người con gái tôi yêu đã đi yêu người khác. Tôi không có tài viết nhạc như cậu, nhưng tôi giống cậu ở chỗ không bao giờ phán xét tình yêu của mình.

Quý khách hãy đăng ký để nhận Khuyến Mãi bên dưới của nhà cái Fi88

 

Sau này, tôi nghe ai đó phân loại tình yêu: yêu bằng lý trí và yêu bằng con tim. Với tôi, tình yêu chẳng liên quan gì đến lý trí. Lý trí không biết yêu. Giống như cánh sát giao thông, lý trí chỉ có nhiệm vụ theo dõi và uốn nắn con tim – với cái còi lúc nào cũng lăm lăm trên miệng. Và con tim, như lịch sử nhân loại đã chỉ ra, lắm khi vượt đèn đỏ hoặc đi vào đường một chiều. Bởi cũng như con người, con tim luôn có những giới hạn. Nó cũng đầy rẫy những lỗi lầm. +

Nhưng cho dù như vậy, lỗi lầm của con tim là loại lỗi lầm đáng tha thứ nhất trong các loại lỗi lầm mà loài người mắc phải.”
Ngày xưa có một chuyện tình là một câu chuyện cảm động khi người ta yêu nhau, nỗi khát khao một hạnh phúc êm đềm ấm áp đến thế; hay đơn giản chỉ là chuyện ba người – anh, em, và người ấy…?

Khi mở sách ra, độc giả sẽ được chứng kiến làn gió tình yêu chảy qua như rải nắng trên khuôn mặt mùa đông của cô gái; nụ hôn đầu tiên ngọt mật, cái ôm đầu tiên, những giọt nước mắt và cái ôm xiết cuối cùng của tấm tình người yêu người… Và người đọc sẽ tìm thấy câu trả lời, cho riêng mình.

“- Miền nè.

– Gì hở Phúc?

– Có chuyện này nè.

– Chuyện gì vậy?

– Ở trong lớp mình ấy mà.

– Trong lớp mình sao?

– Lần này tôi thấy đôi lông mày Miền nhướn lên. Nó vừa hỏi vừa xoáy mắt vào mặt tôi, chắc nó lấy làm lạ trước lối nói chuyện lòng vòng của tôi.

Ngay cả tôi, tôi cũng thấy tôi không giống mọi hôm chút nào và phát hiện đó khiến tôi gần như nổi điên lên với chính mình.

Tôi nói nhanh:

– Có một bạn trong lớp đang thích Miền đó.”

“Tôi rơi vào tình yêu như thiên thạch bị rơi vào lỗ đen. Tôi bị tình yêu đó nuốt chửng với một sức mạnh không sao cưỡng lại được.

Suốt một thời gian dài, tôi trượt trên tình yêu như trượt trên vỏ chuối, ngây ngất, mê man, chỉ khi nào té ngã thì đà trượt đó mới dừng lại.

Có cái gì đó làm tôi lạc lối. Nó khiến tôi tin rằng đạo đức là cái con người vẽ ra chứ không phải là cái vẽ ra con người. Nó khiến tôi sẵn sàng nổi loạn, chẳng buồn bận tâm cuộc đời mình rồi sẽ trôi dạt về đâu, những thứ gì sẽ đổ lên cuộc đời mình. Và tôi, thoạt đầu là tin một cách ngây thơ, về sau thì cố tin đó là tình yêu để biện hộ cho hành động của mình. Nhưng yêu kiểu như tôi yêu Phúc thì càng yêu tôi càng hiểu về tình yêu ít hơn…

Quý khách hãy đăng ký để nhận Khuyến Mãi bên dưới của nhà cái Fi88

 

Có cái gì đó mù lòa, say đắm, điên rồ, ảo giác, đẫm mê hương trong cuộc tình này.

[vid_tags]

Xem Thêm Bài Viết Giải Trí Khác: https://hansbreuer.com/giai-tri

Nguồn: https://hansbreuer.com/

Leave a Reply