Cực Phẩm Ngôn Tình đố ai không khóc – Thời Niên Thiếu Tươi Đẹp Ấy – P1



Review của một bạn đã đọc nè:
“Em của thời niên thiếu, xinh đẹp, đáng yêu, rực rỡ huy hoàng.
Anh của thời niên thiếu, xấu xí, thối nát, tương lai mờ mịt.
Phải chăng trên thế gian này không có tình yêu?”
Truyện lấy bối cảnh thanh xuân vườn trường, nhưng đây là một trong số những câu chuyện hiếm hoi khắc họa cả những mảng tối của bốn chữ tươi đẹp này. Tác giả đã tạo ra một thế giới vô cùng chân thực, một môi trường với nhiều thành phần lẫn lộn, có những học sinh chỉ là người vô hình trong tập thể, có những học sinh cá biệt, có những kẻ bàng quan nhìn người khác giãy giụa trong vấn nạn bạo lực học đường… Một xã hội thu nhỏ thực sự. Đây là điều đặc biệt gây ấn tượng cho mình, bởi lẽ, không chỉ khắc họa những mảng màu lung linh trong quãng thời gian thanh xuân đẹp nhất đời người, tác giả còn hướng ngòi bút vào cả những mảng màu tăm tối.
Trần Niệm – nhân vật nữ chính – một cô gái quen thu mình trong vỏ ốc của riêng cô, biệt lập với thế giới xung quanh, nhút nhát, lập dị, là đối tượng bắt nạt của Ngụy Lai. Trớ trêu thay, mỗi khi cô bị bắt nạt, những người xung quanh luôn dùng ánh mắt thờ ơ nhìn mọi sự xảy ra, luôn tránh xa vì sợ chuốc họa vào thân, sợ mình cũng bị Ngụy Lai hại cho tơi tả. Vào thời khắc mà tưởng chừng như cả thế giới đã quay lưng lại với cô, không ai tình nguyện ở bên cô, Bắc Dã đã giang tay ra và làm điều đó.
Mặc dù có lẽ vào những phút giây đầu, Bắc Dã chỉ ở bên Trần Niệm vì niềm hứng thú nhất thời đối với một cô gái có vẻ lập dị, nhút nhát, nói lắp, hoặc giả là vì nụ hôn đầu bất đắc dĩ giữa hai người. Và thế là Bắc Dã trở thành người bảo vệ Trần Niệm khỏi Ngụy Lai.
Bắc Dã được khắc họa như một thành phần cặn bã của xã hội, một thiếu niên được đánh giá là sẽ chẳng làm nên trò trống gì trong tương lai. Cậu là kết quả của một vụ cưỡng hiếp, mẹ cậu lại làm nghề không sạch sẽ, dường như ngay từ xuất thân đã định sẵn rằng cậu là một kẻ khó lòng thoát khỏi bóng tối. Nhưng mình vẫn cảm thấy qua những dòng chữ của Cửu Nguyệt Hi hiện lên một thiếu niên rực rỡ và tràn đầy sức sống. Có lẽ bởi vì, cho đến khi gặp Trần Niệm, thứ ánh sáng của cậu mới tỏa rạng và thế giới u tối của cậu mới xuất hiện cầu vồng mà thôi.
Tình cảm giữa hai người diễn ra rất tự nhiên, tựa như vốn dĩ nó phải thế. Bắc Dã là ánh sáng của Trần Niệm. Trần Niệm là ánh sáng của Bắc Dã. Cậu đưa cô ra khỏi vỏ bọc nhút nhát và tách biệt, cô đưa cậu rời khỏi thế giới tối tăm cậu từng sống bấy lâu.
Mình thích câu chuyện này, thích Bắc Dã, thích Trần Niệm. Thích một Bắc Dã yêu hết lòng, bảo vệ người mình yêu thương hết lòng. Thích một Trần Niệm tưởng như yếu đuối, nhưng lại mạnh mẽ và kiên cường vô cùng. Thích cách mà họ trở thành ánh sáng trong cuộc đời nhau. Thích cách họ cùng nắm tay nhau bước ra khỏi vũng bùn lầy nhơ nhớp. Thích tình yêu tươi đẹp và kiên định của họ. Thích cái cách mà họ vẫn luôn tin vào ánh sáng trong trái tim mình, cho dù thế giới này đã khiến họ nếm trải quá nhiều sự đen tối và thất vọng. Thích cả nam phụ Trịnh Dịch luôn cố gắng tìm ra chân lý, luôn kiên định tin vào sự công bằng. Thích kết thúc của cậu chuyện, một kết thúc đủ chân thực, nhưng cũng đủ tươi sáng để thắp lên niềm hi vọng trong lòng người đọc.
Giọng văn của Cửu Nguyệt Hi rất đặc biệt, có gì đó nhẹ nhàng, có gì đó buồn man mác, nhưng lại sâu sắc và cuốn hút người đọc vô cùng. Cửu Nguyệt Hi đã tạo ra một câu chuyện mà đến cuối cùng, mình chỉ có thể khái quát cảm xúc của bản thân trong hai chữ “cảm động”. Câu chuyện ấy, phác họa cả những mảng tối và mảng sáng của tuổi thanh xuân, những năm tháng phồn hoa rực rỡ nhất, cũng là những năm tháng bồng bột nông nổi nhất của đời người.

Thời niên thiếu tươi đẹp ấy, tác giả cửu nguyệt hi, cực phẩm ngôn tình, nghe truyện hay, thanh xuân vườn trường, ngôn tình he, phần 1

Xem Thêm Bài Viết Giải Trí Khác: https://hansbreuer.com/giai-tri

Nguồn: https://hansbreuer.com/

Quý khách hãy đăng ký để nhận Khuyến Mãi bên dưới của nhà cái Fi88

 

Leave a Reply